Anh Thơ

Cơn giông

Trời đang nắng, bỗng mây xầm đất tối!
Cây giật mình lá đổ gió xôn xao.
Chim vút về, lúa đồng tung sóng nổi!
Bỗng chớp lòe rồi sấm động, nao nao...
Trong làng xóm nóc nhà bay tốc mái
Gió xoáy vòng đẩy rạt lũy tre xanh.
Những đàn bà chạy mưa về hớt hải
Váy phập phồng theo nhịp bước chân nhanh.
Ngoài bến nước sông xuôi ồ ạt gió,
Mưa lao mình qua những cánh buồm căng.
Các bô lão bơ phờ nghiêng búi tó
Cố ghìm thuyền trong sức chạy đương hăng.

Được bạn: Đặc Trưng đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cơn giông"